THÁNG 0111
Vẽ Lại Cung Đời
Gót nhỏ mùa qua buồn bến lạ
Trăng gầy tuyết phủ lạnh trời mơn
Đôi lần cảnh nhạt em chùng bước
Một bóng sương mờ gió nổi cơn
Chạm ánh đèn khuya mà thức đợi
Tìm trang sách cũ dẫu ghen hờn
Anh về gói ghém bờ thương lại
Vẽ nốt cung đời thật giản đơn
Sóng Tình
11/01/2019
Ảo ảnh
Phong trần lỡ bước ngang vườn lạ
Bão táp khơi nguồn giữa gió mơn
Ngõ vắng chờ ai sầu vạn ngả
Canh trường vấn bóng lạnh từng cơn
Tìm trăng để gửi lời yêu dấu
Lặng tiếng hoài mong chút dỗi hờn
Ảo ảnh tràn qua rồi vụt tắt
Quay về chốn cũ lại cô đơn
Huỳnh Bá Phúc
11/01/2019
__THẢ HẾT LÒNG SẦU__
Rướm lệ vần thơ buồn đến lạ
Sương nhoà nhạt phủ đắng từ mơn
Đường đời vạn nẻo người chung bước ?
Ngõ mộng ngàn phương kẻ rũ cơn
Sóng dội bờ hoang buông mái*đợi
Thuyền xô bến vắng thả neo hờn
Anh về đốt sạch tình thơ cũ
Bỏ hết lòng sầu sống giản đơn
“ĐCS-Lặng”. *mái chèo
Họa nhà Sóng
Mời họa: https://xuonghoa.mocgiatrang.net/10380.post
THÁNG 0110
Rừng phong chưa kịp đỏ
Thu đã vội vã rời
Trên con đường cô quạnh
Một mình đếm lá rơi
Cặp tình nhân thuở đó
Giờ mỗi người một phương
Phong thu thêm vàng võ
Hoang vắng một con đường
Đông về trong nỗi nhớ
Băng giá niềm dấu yêu
Mong manh từng hơi thở
Gọi dáng xưa trong chiều…
Huỳnh Bá Phúc
Taipei – 12/2018
THÁNG 015
Giác ngộ
Mãi đuổi theo tình liệu có yên
Dù thân ở giữa chốn tu thiền
Lòng đang ủ rũ vương trần tục
Ý chẳng an nhàn ngự cõi tiên
Đã trót không màng tranh mộng ảo
Thì thôi hãy gắng để tâm hiền
Về nơi bến ngọc hòa cây cỏ
Ngộ chữ vô thường sống thản nhiên
Huỳnh Bá Phúc
05/01/2019
CỘI GIÁC
—
Xem bài xướng họa não thần yên
Chúc bạn đà thông thấu vị thiền
Ý thật làm sai nào được thánh
Tâm tà biết sửa vẫn thành tiên
Vô nhân quả hái nguồn si độc
Thức trí duyên sanh cội giác hiền
Tứ Đại vô thường vay thọ sắc
Lên thuyền Bát Nhã chọn hồn nhiên
—-
TKN Đào Liên
05.01.2019
TỰ MÃN
Thân bần ẩn dật có bình yên
Tự mãn vùi tâm chốn cửa thiền
Hỏi ánh trăng buồn đan liễu mộng
Trông làn gió nhẹ vẫy đào tiên
Đơn thuần phủ sắc tình hoa thiện
Giản dị cài nhân nghĩa sách hiền
Thủy lộ theo dòng xoay ngược đãi
Ta tìm cõi lặng chẳng sầu nhiên
Mỹ Khanh-06/01/2019
Mời họa: https://xuonghoa.mocgiatrang.net/10343.post
THÁNG 095
Tạ từ phố biển hôm nay
Người đi tiếc chút phôi phai ân tình
Một lòng đuổi bóng quang vinh
Đường hoa chưa trải, chân nghìn vết đâm
Hanh hao chẳng có bóng râm
Người cô đơn khát tri âm chung đường
Bình minh lạnh lẽo hơi sương
Hành trang đã đủ, vấn vương điều gì?
Huỳnh Bá Phúc
05/09/2018
THÁNG 0228
Ta nợ mình
Tiếng tri âm ngọt ngào trong ly cà phê sáng
Để những lo toan đời chia nửa dưới ánh nắng ban mai
Ta nợ mình
Vị men tình ngất ngây trong môi hôn nồng say
Để những khát khao lòng nhân đôi khi hoàng hôn nắng tắt
Ta nợ mình
Lời sẻ chia lặng thầm chứa chan trong đáy mắt
Để mưa gió bão bùng không làm phai nhạt tiếng yêu thương
Ta nợ mình
Mái tóc dài bồng bềnh trong gió quyện mùi hương
Cùng tiếng gót cao khẽ vang bên thềm đầu ngõ
Đôi mắt huyền mộng mơ trong chiều lộng gió
Tiếng nói dịu dàng thổi mát những hoang vu
Ta nợ mình
Một cuộc đời yên bình đẹp tựa những lời ru
Ở đó tình yêu chưa bao giờ thành hư ảo
Hai trái tim nồng nàn xua tan giông bão
Hơi thở quyện hòa giữ ấm một niềm tin
Ta nợ mình
Người tri kỷ muộn màng chợt đến lúc bình minh
Để những khát khao đáy lòng một lần thành hiện thực…
Huỳnh Bá Phúc
Rạch Giá – 28/02/2018
MỘT GÁNH NỢ ĐỜI
Ta nợ chàng
Một làn sương mỏng còn thiếu mùi hương khi trời vừa sáng
Thương một thời hoa trắng còn vương tóc mai
Ta nợ chàng
Một chén tình buồn khi hai trái tim hồng chớm say
Bởi cuộc đời theo con nước cuồng xoay dập tắt
Ta nợ chàng
Một hơi thở thầm lặng khắc sâu trong tầm mắt
Đã nhẹ nhàng chiếm hồn thơ chôn chặt những yêu thương
Ta nợ chàng
Bài thơ tình với những cung bậc trải đầy gió sương
Từng câu ấp ủ với mùi hương hoa trên sóng cỏ
Gõ nhịp tương phùng đã từ lâu bỏ ngõ
Gót ngọc môi ngà còn đâu đó vết hằn phiêu du
Ta nợ chàng
Dịu khúc mùa xuân khi đò thời theo con sóng hát ru
Trái tim hồng quyện lẫn trong khu vườn mơ ảo
Hoa lồng tóc bạc ghen hờn chi trước gió bão
Để cùng nhau ngân lại điệp khúc yêu thương
Ta nợ chàng
Khối tình băng còn chưa tan giá lạnh giữa đêm trường
Để mấy đoạn nghê thường chôn sâu vào cổ mộ
Sóng Tình
09/01/2019
THÁNG 0224
Lạc khúc
Nợ đời một tiếng tri âm
Lạc loài nửa kiếp thương thầm nàng thơ
Đem cô đơn gửi giấc mơ
Giật mình quạnh vắng ta chờ dấu yêu
Mong người đến giữa cô liêu
Nghe vang lạc khúc đìu hiu cõi lòng
Tình mang ta đến hư không
Khát khao tri kỷ giữa mông mênh đời…
Huỳnh Bá Phúc
Rạch Giá – 24/02/2018
BIỆT KHÚC
Đêm buồn một thoáng dư âm
Tình xa xa với gửi nhầm chàng thơ
Chiêm bao vẫn cứ hoài mơ
Tâm tư khép kín vật vờ đường yêu
Cô đơn giữa bóng tịch liêu
Hoa trăng ngóng đợi bấy nhiêu lệ lòng
Cao xanh có hiểu hay không
Tìm đâu tri kỷ thả rong sự đời…
Mỹ Khanh-04/01/2019
THÁNG 0212
Gió lành lạnh thổi bên tai
Một mình phố biển, đêm dài mênh mang
Đem câu thơ níu thời gian
Nhìn đời nhạt nhẽo thêm hoang vu lòng
Giơ tay khẽ chạm bóng hồng
Bóng tan hư ảo để chông chênh tình
Ta ngồi đợi chút bình minh
Nắng mai giữ ấm riêng mình tiếng yêu
Huỳnh Bá Phúc
Rạch Giá – 12/02/2018
THÁNG 029
Khôn – Dại
Bao lần lỡ dại chửa hề khôn
Dại mãi nên dần mất cả khôn
Có ngẫm điều khôn thành chẳng dại
Chưa kìm ý dại bảo là khôn?
Người khôn sẽ sửa khi làm dại
Kẻ dại đâu màng lúc nghĩ khôn
Cố tỏ mình khôn thì cũng dại
Thôi đành biết dại để còn khôn
Huỳnh Bá Phúc
09/02/2018
THÁNG 023
Mây đang tĩnh lặng tầng cao
Ai thêm ánh mắt, nghiêng chao góc trời
Cây đang héo hắt bên đời
Ai cười chúm chím, rạng ngời sắc xuân
Má hây hây, dáng ngọc ngần
Cho đông băng giá nhiều lần xốn xang
Đời suy tư, bước vội vàng
Nhìn môi tươi thắm, thời gian phải dừng…
Huỳnh Bá Phúc
03/02/2018
THÁNG 0131
Gió chênh chao lòng phố biển
Mây bàng bạc nỗi cô đơn
Tình phôi phai nơi ánh mắt
Nghe chiều thổn thức buồn thêm
Gã mù đi tìm tia nắng
Người say muốn tỉnh giữa trời
Đau thương mong lần hóa mộng
Để đời bớt chút mong manh
Nợ Người công danh rạng rỡ
Nợ đời giấc mộng giàu sang
Nợ mình đam mê bỏ lửng
Mong là trả một lần xong
Huỳnh Bá Phúc
31/01/2018